Posts  

Tản mạn những ngày nóng2023

Fightclub

Có những ngày đi tour giữa cái nắng cháy da, cái nóng 34 độ, tôi mới thấy trân trọng cái máy lạnh …

Càng lớn tôi càng ít chủ động tìm kiếm những niềm vui dễ dãi, thứ khiến tôi lười nhác và buồn chán sau đó. Tôi nhận ra sự không thoải mái, bước ra vùng an toàn mới mang lại sự bình yên đích thực trong tâm hồn mình. Chợt nhận ra thử thách không là bất hạnh, mà là nguồn sống, là thức ăn tinh thần. Qua những ngày phơi nắng, khi ngồi quán café góc phố, đãi mình một ly đen đá, dăm ba điếu thuốc, lặng nhìn từng nhánh cây rung rinh theo gió, tôi mới thấy bình yên chỉ đến sau cơn bão, hoặc ít ra là áp thấp nhiệt đới.

“We’re the middle children of history, man. No purpose or place. We have no Great War, no Great Depression. Our Great War’s a spiritual war. Our Great Depression is our lives.”

Brad Pitt/Tyler Durden – Fight Club 1999

Thế hệ trước sinh ra trong cuộc chiến, sống qua giai đoạn bao cấp, vì thế họ mong muốn con mình có một cuộc sống thoải mái hơn, ít vất vả hơn. Đó là điều dễ hiểu và đồng cảm. Nhưng sự tiện nghi, thoải mái của cuộc sống hiện đại đang giết chết dần tính kỉ luật, lòng quyết tâm để vươn lên của thế hệ tôi và sau đó nữa. Mỗi sáng thức dậy, tôi không phải chạy hàng chục cây số đi săn như tổ tiên, không phải vừa vất vả mưu sinh vừa tránh bom đạn như thế hệ trước. Tôi may mắn sinh ra thời điểm gia đình kinh doanh thuận lợi, với đầy đủ tình yêu thương và điều kiện vất chất. Lạ thay, dù tìm được công việc yêu thích, tôi chưa bao giờ cảm thấy trọn vẹn. Có lẽ, tôi phải kỉ luật hơn, làm việc chăm chỉ hơn mới tìm được sự hạnh phúc đích thực … Cuộc chiến duy nhất tôi có là chiến đấu với chính mình.

Và thế là tôi chạy. Bắt đầu là một cây số, rồi hai cây với những khoảng đi bộ. Rồi ba, bốn cây số. Rồi năm. Rồi đến một ngày, tôi chạy tám cây không ngừng nghỉ. Tôi chạy đi tìm tôi.

Và rồi tôi nghỉ chơi với Mary Jane, tôi bất đầu có những giấc mơ trở lại khi ngủ, trí nhớ tốt hơn và bớt âu lo, hoang mang.

Và rồi tôi theo carnivore diet. Tôi thấy cơ thể đầy năng lượng, đầu óc nhanh nhẹn, tự tin hơn và ngủ ít hơn. Mặc dù nhận nhiều phản hồi tiêu cực từ những người xung quanh, tôi chọn tin vào trải nghiệm bản thân và những điều tôi tìm hiểu. Khó nhất là khía cạnh đạo đức vì truyền thống gia đình Phật giáo cả hai bên nội ngoại. Bản thân, tôi có riêng cho mình một chú chó và yêu thích phim tài liệu về động vật và cuộc sống hoang dã, nhiều đến mức có một ngày tôi xem cảnh cá sấu săn ngựa vằn qua sông. Chứng kiến khuôn mặt của chú ngựa không còn nguyên vẹn sau vài vòng xoay của hậu duệ khủng long, tôi tin rằng chúng ta đã đối xử rất nhân đạo trong quá trình xử lý với từng miếng thịt ta ăn, tình người hơn rất nhiều cuộc sống hoang dã ngoài kia. Ngoài đó, sư tử không đợi con nai chết hẳn mới cho vào mồm ...

Và rồi tôi nhận ra có lẽ mình không quá tham vọng, không có hoài bão siêu to khổng lồ. Tôi muốn sống một cuộc sống bình thường, nhưng chắc chắn là không tầm thường.

28th March 2023

© 2024 Long Dang. All Rights Reserved.